Latest topics
» iwin - Cổng game bài đổi thưởng trực tuyến tốt nhất hiện nayby trunghoazd Today at 4:00 pm
» Cửa Cách Âm - Giải Pháp Hoàn Hảo Cho Sự Yên Bình Trong Gia Đình
by Duynguyen Today at 3:31 pm
» Ứng dụng năng lượng tiết kiệm và hiệu quả
by victorianga Today at 12:22 pm
» Ngôi nhà mang phong cách đồng quê nhẹ nhàng
by hoa Today at 12:01 pm
» Decor phòng làm việc kiểu tối giản
by ngathien Today at 11:41 am
» Những góc làm việc tiện dụng nhất
by hoa Today at 11:17 am
» Tủ giữ ẩm xì gà Golden Fire GF433 được mua nhiều nhất
by batluadocdao04 Today at 10:53 am
» Bán giá cực ưu đãi tủ xì gà và rượu vang Golden Fire GF443
by batluadocdao04 Today at 10:47 am
» Tuyệt chiêu vàng giúp bạn giảm cân nhanh
by ngathien Today at 10:44 am
» Tủ điện cigar Klarstein El Presidente 48L công nghệ bảo quản cigar tiên tiến
by batluadocdao04 Today at 10:40 am
» Tủ bảo quản xì gà 300 điếu Klarstein El Presidente 65L
by batluadocdao04 Today at 10:31 am
» Tủ xì gà sang trọng đẳng cấp - Klarstein El Presidente 78L
by batluadocdao04 Today at 10:20 am
» Gợi ý một số thực phẩm giúp giảm mỡ bụng
by vykhanh123 Today at 9:33 am
» Khám phá không gian xanh sử dụng công nghệ tiên tiến
by ngathien Today at 8:34 am
» Lý do nhiều cược thủ lựa chọn BDG Game app để hoạt động?
by thanhmai2501 Yesterday at 7:48 pm
» Chinh phục làn da hoàn hảo cùng bộ trị nám Melasma Karmel
by trunghoazd Yesterday at 4:37 pm
» Bảo vệ làn da hoàn hảo với kem chống nắng vật lý Karmel 50g
by trunghoazd Yesterday at 3:50 pm
» Hành trình chăm sóc da mụn hiệu quả với Detox Acnes Serum
by trunghoazd Yesterday at 2:20 pm
» Bí quyết cho làn da sạch mụn, tự tin tỏa sáng - Detox Acnes Serum
by trunghoazd Yesterday at 8:19 am
» Tạo lớp cách nhiệt đơn giản cho ngôi nhà
by victorianga Sat May 04, 2024 12:16 pm
Thống Kê
Hiện có 5 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 5 Khách viếng thăm Không
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 64 người, vào ngày Wed Aug 16, 2023 1:14 am
Anh...... là thế :x
+4
Kill đầu bò
annie9x_blink182
windear
Nhoi
8 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Anh...... là thế :x
Truyện này tớ poz hộ một người bạn thôi, tớ nghĩ nó là tâm lý của bạn ý, cũng là tâm lý chung của bất kì một ai đã, đang và sắp yêu
Cafe một mình... Dạo này bé hay một mình, thích một mình, tách hẳn với cái thế giới mọi người nhộn nhịp bên ngoài, miên man chạy theo những suy nghĩ mà chỉ mình bé biết, mình bé nghĩ ra... Những ngày mưa thế này ngồi một góc cafe quen thuộc, qua cái ô kính nhạt nhoà nước mưa bé thích ngắm nhìn những con người đang hối hả ở dưới phố, với áo mưa xanh đỏ, co ro... Bé ở trên này ấm áp và khô ráo, nhấm nháp cốc capuchino béo ngậy, chẳng còn gì tuyệt vời hơn thế! Sau màn mưa dày đặc kia, mọi thứ đều nhạt nhoà, nhạt nhoà, chẳng có gì rõ ràng cả... thế nhưng có một hình ảnh chẳng hề tồn tại ở đây mà lại rõ ràng đến kì lạ... là Anh! Bé mỉm cười vu vơ...
Một ngày không Anh bắt đầu với bé thật chẳng bình thường chút nào... Chẳng tin nhắn chúc ngủ ngon lúc 0h, 1h thậm chí 2h... sáng dậy bé mệt mỏi nhắc mình đừng có dành tặng anh cái suy nghĩ trong trẻo của ngày mới chứ...! Hôm nay anh hư mà, không đáng đâu! Thế mà vẫn chẳng thể khác được... Hàng trăm, hàng ngàn lần rồi bé bước trên con phố ấy, có hôm vui, có hôm buồn nhưng hôm nay cảm giác của bé thật lạ, một chút trống trải, chông chênh, bối rối, dường như trong bé có hai con người đang giằng xé nhau... Bé thích thú với cái suy nghĩ về cái entry cho ngày hôm nay: “Bé àh, chị biết rằng bé đang mệt mỏi lắm...”. Bé luôn ước mơ có một người chị như thế để bé được chia sẻ, để mỗi đêm bé chẳng phải khóc một mình... Thế nhưng mọi thứ vẫn diễn ra theo chiều ngược lại. Con phố vẫn vắng thế, bé vẫn một mình như thế... nhưng hôm nay bé nhận ra rằng hàng bằng lăng đã mặc áo xanh cả rồi, chẳng còn hứng khởi với cái màu đỏ xinh xinh, mỏng manh như ngày nào... Thời gian trôi nhanh thế sao? Chen vào những suy nghĩ ấy, lại là Anh... Kì lạ thay là bé chẳng thể bảo nổi nó, chẳng thể kiểm soát suy nghĩ của nó “Hôm nay chắc Anh sẽ không chúc đi học vui vẻ đâu”... Bé biết thế, bé có thể nhận ra điều đấy từ những gì bé đã nói với Anh hôm qua, từ những điều gì Anh đã trả lời, từ câu chúc ngủ ngon chẳng giống cách Anh vẫn thường nói... Có phải là bé nhạy cảm quá không nhỉ? Biết đâu... biết đâu được đấy... bất ngờ sẽ đến khi ta chẳng mong chờ nữa, có thể... Nhưng chẳng như mọi lần đâu, hôm nay bất ngờ chẳng đến, có thể vì hôm nay là thứ sáu ngày 13, có lẽ vậy... Bé tập trung ngồi học, mặc kệ cái điện thoại, bé định tắt máy nhưng rồi nó nghĩ... việc gì phải vậy, tắt máy là bé vẫn chờ mà...! Một ngày thiếu câu nói quen thuộc của Anh thật khó chịu, thật chẳng bình thường. Nó vẫn cười, vẫn vui vẻ lắm, chỉ trong một thoáng vụt qua suy nghĩ về Anh, nó bỗng trùng xuống một chút, một chút thôi! Anh là thế, bất thường và kì lạ, bí ẩn và luôn khiên bé băn khoăn... Có thể buổi sáng Anh yêu bé lắm, yêu nhiều lắm... nhưng rồi đến chiều Anh lại có vẻ hờ hững... Bé biết Anh quá mà, hiểu Anh lắm mà! Đôi khi cái tính khí thất thường của Anh làm bé mệt mỏi, làm bé thấy tủi thân ghê gớm nhưng chỉ cần một câu Anh nói là bé lại cảm thấy an toàn, bình yên và vui vẻ vô cùng...! Kì lạ thật! Anh ơi, Anh là ai thế? Là ai mà khiến bé phải băn khoăn đến thế...? Anh chẳng phải hoàng tử như bé vẫn thường mong, chẳng đưa bé đến lâu đài để bé được như một công chúa... nhưng Anh lại vẫn có thể làm bé thấy mình đúng là một công chúa thật, chỉ bằng mấy cái kẹo mút ngọt lịm, bằng những câu nói vu vơ... Anh là thế!
Nửa ngày trôi qua thế đấy... thi vị bởi con đường, bởi câu chuyện của lũ bạn nhí nhố nhưng tẻ nhạt vì vắng Anh. Ngồi một mình thế này, mưa thế này nữa, tự nhiên thấy nhớ Anh... Đôi khi bé thấy cảm giác nhớ Anh giống như lúc nó thèm ăn kem vậy, chỉ cần nhìn thấy Anh thôi là như nó được cảm nhận cái vị ngọt ngọt lành lạnh của kem ý, thấy thích thú vô cùng. Text mess, bé định chấm dứt cái ngày không anh ở đây... Chỉ một câu thôi, một câu vu vơ thôi, Anh sẽ không trả lời đâu mà... Bé đã tự nhủ bao lần như thế, đã vài lần cầm điện thoại lên rồi lại đặt xuống... như một con ngốc. Đã text xong mess “Anh học vui vẻ nhớ” rồi lại xoá... Một lúc sau text xong, xong cả số rồi... nhưng lại cancel. Và bé lại ngồi, nhấm nháp cafe, gặm nhấm cả nỗi nhớ của nó nữa, cũng như thèm lắm một cái kem mà chẳng thể tìm nổi. Cái cảm giác nhớ Anh bây giờ chẳng làm bé vật vã, điên điên khùng khùng như mấy hôm trước nữa, chẳng khiến bé phải nhắn cho Anh một lúc 3 tin chỉ để nói rằng bé nhớ Anh nữa... nhưng vẫn có một chút gì đó buồn buồn, trống trải, thiêu thiếu... Bé nhớ cái cảm giác ấm áp, dịu dàng khi Anh ôm bé, nhớ những câu nói đùa ngốc xít, nhớ cả cái câu “Anh yêu em” mà hình như lâu lắm rồi bé chưa được nghe... Nhưng nhớ
chỉ là nhớ thôi, bé chẳng làm được gì cả... Cái vị đăng đắng của cafe đọng ở đầu lưỡi cũng như cái cảm xúc của bé lúc này, đăng đắng vậy đấy nhưng rồi vẫn cảm nhận được vị ngọt ngào vì bé bíêt bé đang yêu mà. Trời vẫn mưa...
Thay đổi một chút nào, bé đứng lên, rời khỏi cái thế giới ấm áp của nó, bước ra con phố ồn ào, bước xuống con đường ướt
nhẹp, để cho những hạt mưa lạnh ngắt chạm vào má...! Bé thấy như màn mưa đang vây quanh bao bọc lấy bé, mỉm cười, bé giơ tay hứng những giọt mưa... thấy mình thật nhỏ bé! Cái không khí man mát này lại làm bé thấy thoải mái hơn một chút,
thấy thư thái và thanh thản... Bé lại chợt cười khi nghĩ đến Anh đang ngồi trong lớp, đang ngủ gật... mà chẳng nhắn tin cho bé...! Chẳng sao đâu mà... Anh là thế! Con phố đông dần, người người hối hả với những chiếc ô đủ màu, với những chiếc áo mưa sặc sỡ, chỉ có bé mặc đồng phục, tay xách giày, vừa đi vừa hát, nhí nhảnh vô tư và hồn nhiên như một đứa nhóc 5 tuổi váy trắng chỉ chạy trước bé có vài bước...! Giống thiên thần quá... một thiên thần vô hình không ai nhìn thấy...! Mưa tạnh rồi...!
Cả tối bé chăm chăm với quyển sách, lại vứt cái điện thoại thật xa để không phải thỉnh thoảng lại nhặt lên rồi thất vọng đặt xuống...! 8: 40 PM điện thoại rung... Mỗi lần cái điện thoại cứ ì... ì... như thế, bé lại có một cảm giác vui vui, vì chỉ có Anh hay nhắn tin cho bé, vì sau khi type xong 4 con số unlock code nó sẽ lại thấy bình yên... “Em đang làm gì thế? Học bài chưa?”... Bé thấy vui vui, mà không phải vui vui mà là vui kinh khủng ý, thế là Anh là người chấm dứt “ngày không Anh” của bé trước, không phải là bé... Nhưng rồi bé giật mình... là “tình iu” của nó, là Bạn Thân chứ không phải Anh... Bé tự nhạo mình, ngốc đến thế là cùng... Re cho Bạn Thân xong bé tự thưởng được nghỉ ngơi... Lại nghe nhạc... nhấm nháp... bây giờ là trà sữa chứ không phải cafe nữa... Bé không muốn đêm nay lại thức, lại nghịch điện thoại và rồi lại nhắn tin điên cuồng... Bé thik nghe nhạc một mình, thik hét một mình, nhảy như một con điên vừa trốn khỏi trại, xong rồi mệt lả và nằm khóc... Hôm nay bé lại có cớ, lại có lí do để chiều cái sở thích quái đản ấy... Lại Lorie, lại I love you, lại tiếng mưa ấy... Bé nhớ Anh quá... Nhưng... nhớ thì cũng chỉ nhớ thôi... Bé lại thèm kem, nhớ kẹo mút... Nhớ... nhớ lắm... nhớ kinh khủng!
Trong nỗi nhớ miên man ấy, bé ngủ lúc nào không hay... một ngày mệt mỏi và nhạt nhoà! 11:59 PM điện thoại lại rung... giật mình... type unlock code và... “Em ngủ ngon nhớ!”... Lần này thì bé chẳng thể nhầm được, cái câu “nhớ”... “nhớ” đấy chỉ có Anh mà thôi...! Thế là Anh lại phá vỡ ngày không Anh của bé, một cách thật đáng yêu! Dù cho bé mệt mỏi, dù cho bé chán nản, dù cho mọi thứ trở nên nhạt nhoà, dù cho một ngày trống trải, dù Anh hờ hững, lạnh lùng... nhưng bé vẫn luôn... YÊU ANH! Vì... Anh là thế!
Cafe một mình... Dạo này bé hay một mình, thích một mình, tách hẳn với cái thế giới mọi người nhộn nhịp bên ngoài, miên man chạy theo những suy nghĩ mà chỉ mình bé biết, mình bé nghĩ ra... Những ngày mưa thế này ngồi một góc cafe quen thuộc, qua cái ô kính nhạt nhoà nước mưa bé thích ngắm nhìn những con người đang hối hả ở dưới phố, với áo mưa xanh đỏ, co ro... Bé ở trên này ấm áp và khô ráo, nhấm nháp cốc capuchino béo ngậy, chẳng còn gì tuyệt vời hơn thế! Sau màn mưa dày đặc kia, mọi thứ đều nhạt nhoà, nhạt nhoà, chẳng có gì rõ ràng cả... thế nhưng có một hình ảnh chẳng hề tồn tại ở đây mà lại rõ ràng đến kì lạ... là Anh! Bé mỉm cười vu vơ...
Một ngày không Anh bắt đầu với bé thật chẳng bình thường chút nào... Chẳng tin nhắn chúc ngủ ngon lúc 0h, 1h thậm chí 2h... sáng dậy bé mệt mỏi nhắc mình đừng có dành tặng anh cái suy nghĩ trong trẻo của ngày mới chứ...! Hôm nay anh hư mà, không đáng đâu! Thế mà vẫn chẳng thể khác được... Hàng trăm, hàng ngàn lần rồi bé bước trên con phố ấy, có hôm vui, có hôm buồn nhưng hôm nay cảm giác của bé thật lạ, một chút trống trải, chông chênh, bối rối, dường như trong bé có hai con người đang giằng xé nhau... Bé thích thú với cái suy nghĩ về cái entry cho ngày hôm nay: “Bé àh, chị biết rằng bé đang mệt mỏi lắm...”. Bé luôn ước mơ có một người chị như thế để bé được chia sẻ, để mỗi đêm bé chẳng phải khóc một mình... Thế nhưng mọi thứ vẫn diễn ra theo chiều ngược lại. Con phố vẫn vắng thế, bé vẫn một mình như thế... nhưng hôm nay bé nhận ra rằng hàng bằng lăng đã mặc áo xanh cả rồi, chẳng còn hứng khởi với cái màu đỏ xinh xinh, mỏng manh như ngày nào... Thời gian trôi nhanh thế sao? Chen vào những suy nghĩ ấy, lại là Anh... Kì lạ thay là bé chẳng thể bảo nổi nó, chẳng thể kiểm soát suy nghĩ của nó “Hôm nay chắc Anh sẽ không chúc đi học vui vẻ đâu”... Bé biết thế, bé có thể nhận ra điều đấy từ những gì bé đã nói với Anh hôm qua, từ những điều gì Anh đã trả lời, từ câu chúc ngủ ngon chẳng giống cách Anh vẫn thường nói... Có phải là bé nhạy cảm quá không nhỉ? Biết đâu... biết đâu được đấy... bất ngờ sẽ đến khi ta chẳng mong chờ nữa, có thể... Nhưng chẳng như mọi lần đâu, hôm nay bất ngờ chẳng đến, có thể vì hôm nay là thứ sáu ngày 13, có lẽ vậy... Bé tập trung ngồi học, mặc kệ cái điện thoại, bé định tắt máy nhưng rồi nó nghĩ... việc gì phải vậy, tắt máy là bé vẫn chờ mà...! Một ngày thiếu câu nói quen thuộc của Anh thật khó chịu, thật chẳng bình thường. Nó vẫn cười, vẫn vui vẻ lắm, chỉ trong một thoáng vụt qua suy nghĩ về Anh, nó bỗng trùng xuống một chút, một chút thôi! Anh là thế, bất thường và kì lạ, bí ẩn và luôn khiên bé băn khoăn... Có thể buổi sáng Anh yêu bé lắm, yêu nhiều lắm... nhưng rồi đến chiều Anh lại có vẻ hờ hững... Bé biết Anh quá mà, hiểu Anh lắm mà! Đôi khi cái tính khí thất thường của Anh làm bé mệt mỏi, làm bé thấy tủi thân ghê gớm nhưng chỉ cần một câu Anh nói là bé lại cảm thấy an toàn, bình yên và vui vẻ vô cùng...! Kì lạ thật! Anh ơi, Anh là ai thế? Là ai mà khiến bé phải băn khoăn đến thế...? Anh chẳng phải hoàng tử như bé vẫn thường mong, chẳng đưa bé đến lâu đài để bé được như một công chúa... nhưng Anh lại vẫn có thể làm bé thấy mình đúng là một công chúa thật, chỉ bằng mấy cái kẹo mút ngọt lịm, bằng những câu nói vu vơ... Anh là thế!
Nửa ngày trôi qua thế đấy... thi vị bởi con đường, bởi câu chuyện của lũ bạn nhí nhố nhưng tẻ nhạt vì vắng Anh. Ngồi một mình thế này, mưa thế này nữa, tự nhiên thấy nhớ Anh... Đôi khi bé thấy cảm giác nhớ Anh giống như lúc nó thèm ăn kem vậy, chỉ cần nhìn thấy Anh thôi là như nó được cảm nhận cái vị ngọt ngọt lành lạnh của kem ý, thấy thích thú vô cùng. Text mess, bé định chấm dứt cái ngày không anh ở đây... Chỉ một câu thôi, một câu vu vơ thôi, Anh sẽ không trả lời đâu mà... Bé đã tự nhủ bao lần như thế, đã vài lần cầm điện thoại lên rồi lại đặt xuống... như một con ngốc. Đã text xong mess “Anh học vui vẻ nhớ” rồi lại xoá... Một lúc sau text xong, xong cả số rồi... nhưng lại cancel. Và bé lại ngồi, nhấm nháp cafe, gặm nhấm cả nỗi nhớ của nó nữa, cũng như thèm lắm một cái kem mà chẳng thể tìm nổi. Cái cảm giác nhớ Anh bây giờ chẳng làm bé vật vã, điên điên khùng khùng như mấy hôm trước nữa, chẳng khiến bé phải nhắn cho Anh một lúc 3 tin chỉ để nói rằng bé nhớ Anh nữa... nhưng vẫn có một chút gì đó buồn buồn, trống trải, thiêu thiếu... Bé nhớ cái cảm giác ấm áp, dịu dàng khi Anh ôm bé, nhớ những câu nói đùa ngốc xít, nhớ cả cái câu “Anh yêu em” mà hình như lâu lắm rồi bé chưa được nghe... Nhưng nhớ
chỉ là nhớ thôi, bé chẳng làm được gì cả... Cái vị đăng đắng của cafe đọng ở đầu lưỡi cũng như cái cảm xúc của bé lúc này, đăng đắng vậy đấy nhưng rồi vẫn cảm nhận được vị ngọt ngào vì bé bíêt bé đang yêu mà. Trời vẫn mưa...
Thay đổi một chút nào, bé đứng lên, rời khỏi cái thế giới ấm áp của nó, bước ra con phố ồn ào, bước xuống con đường ướt
nhẹp, để cho những hạt mưa lạnh ngắt chạm vào má...! Bé thấy như màn mưa đang vây quanh bao bọc lấy bé, mỉm cười, bé giơ tay hứng những giọt mưa... thấy mình thật nhỏ bé! Cái không khí man mát này lại làm bé thấy thoải mái hơn một chút,
thấy thư thái và thanh thản... Bé lại chợt cười khi nghĩ đến Anh đang ngồi trong lớp, đang ngủ gật... mà chẳng nhắn tin cho bé...! Chẳng sao đâu mà... Anh là thế! Con phố đông dần, người người hối hả với những chiếc ô đủ màu, với những chiếc áo mưa sặc sỡ, chỉ có bé mặc đồng phục, tay xách giày, vừa đi vừa hát, nhí nhảnh vô tư và hồn nhiên như một đứa nhóc 5 tuổi váy trắng chỉ chạy trước bé có vài bước...! Giống thiên thần quá... một thiên thần vô hình không ai nhìn thấy...! Mưa tạnh rồi...!
Cả tối bé chăm chăm với quyển sách, lại vứt cái điện thoại thật xa để không phải thỉnh thoảng lại nhặt lên rồi thất vọng đặt xuống...! 8: 40 PM điện thoại rung... Mỗi lần cái điện thoại cứ ì... ì... như thế, bé lại có một cảm giác vui vui, vì chỉ có Anh hay nhắn tin cho bé, vì sau khi type xong 4 con số unlock code nó sẽ lại thấy bình yên... “Em đang làm gì thế? Học bài chưa?”... Bé thấy vui vui, mà không phải vui vui mà là vui kinh khủng ý, thế là Anh là người chấm dứt “ngày không Anh” của bé trước, không phải là bé... Nhưng rồi bé giật mình... là “tình iu” của nó, là Bạn Thân chứ không phải Anh... Bé tự nhạo mình, ngốc đến thế là cùng... Re cho Bạn Thân xong bé tự thưởng được nghỉ ngơi... Lại nghe nhạc... nhấm nháp... bây giờ là trà sữa chứ không phải cafe nữa... Bé không muốn đêm nay lại thức, lại nghịch điện thoại và rồi lại nhắn tin điên cuồng... Bé thik nghe nhạc một mình, thik hét một mình, nhảy như một con điên vừa trốn khỏi trại, xong rồi mệt lả và nằm khóc... Hôm nay bé lại có cớ, lại có lí do để chiều cái sở thích quái đản ấy... Lại Lorie, lại I love you, lại tiếng mưa ấy... Bé nhớ Anh quá... Nhưng... nhớ thì cũng chỉ nhớ thôi... Bé lại thèm kem, nhớ kẹo mút... Nhớ... nhớ lắm... nhớ kinh khủng!
Trong nỗi nhớ miên man ấy, bé ngủ lúc nào không hay... một ngày mệt mỏi và nhạt nhoà! 11:59 PM điện thoại lại rung... giật mình... type unlock code và... “Em ngủ ngon nhớ!”... Lần này thì bé chẳng thể nhầm được, cái câu “nhớ”... “nhớ” đấy chỉ có Anh mà thôi...! Thế là Anh lại phá vỡ ngày không Anh của bé, một cách thật đáng yêu! Dù cho bé mệt mỏi, dù cho bé chán nản, dù cho mọi thứ trở nên nhạt nhoà, dù cho một ngày trống trải, dù Anh hờ hững, lạnh lùng... nhưng bé vẫn luôn... YÊU ANH! Vì... Anh là thế!
_________________
Re: Anh...... là thế :x
Cũng được. Mà truyện này giờ chỉ các em lớp 6 lớp 7 đọc thôi
Chứ lớp 8 lớp 9 thì chả còn anh anh với bé bé nữa rồi. Vợ chồng bét nhè ra chả hết ý
Chứ lớp 8 lớp 9 thì chả còn anh anh với bé bé nữa rồi. Vợ chồng bét nhè ra chả hết ý
windear- Moderator
-
Tổng số bài gửi : 221
Trường : US
Registration date : 26/09/2008
Re: Anh...... là thế :x
cái kiểu vợ vợ chồng chồng là của bọn đú bẩn, nghe ngứa hết cả tai
_________________
Re: Anh...... là thế :x
Đúng đấy, bọn choai choai cứ vợ vợ chồng chồng rất khó chịu nhé. Cứ anh anh em em, thậm chí tao mày còn hay.
annie9x_blink182- Học cấp I
-
Tổng số bài gửi : 199
Age : 33
Trường : AUS
Registration date : 24/09/2008
Re: Anh...... là thế :x
anh vs bé :-& nghe buồn nôn vãi lúa
Fak mà có ng yêu chắc cứ bố m vs mẹ m nhỉ
Fak mà có ng yêu chắc cứ bố m vs mẹ m nhỉ
_________________
___. forever and for always . ___
Kill đầu bò- Moderator
-
Tổng số bài gửi : 571
Age : 33
Trường : _.BFJ._
Registration date : 27/09/2008
Re: Anh...... là thế :x
Em Kill ý kiến rất hay. Được lắm, về sau có người yêu xưng hô thế cho nó độc
Còn hơn có đứa bố gấu với mẹ gấu :-"
Còn hơn có đứa bố gấu với mẹ gấu :-"
annie9x_blink182- Học cấp I
-
Tổng số bài gửi : 199
Age : 33
Trường : AUS
Registration date : 24/09/2008
Re: Anh...... là thế :x
annie9x_blink182 đã viết:Em Kill ý kiến rất hay. Được lắm, về sau có người yêu xưng hô thế cho nó độc
Còn hơn có đứa bố gấu với mẹ gấu :-"
gấu bố với gấu mẹ chứ
bố gấu với mẹ gấu là khác nhé
_________________
Love paradise !
Rain_August- Học cấp I
-
Tổng số bài gửi : 104
Age : 33
Trường : VN
Registration date : 21/12/2008
Re: Anh...... là thế :x
Bố Hoa : nếu bố với mẹ con mà xưng hô thế thật thì con từ mặt bố đấy nhé.
To bạn Trym: sớm muộn gì cũng thành bố gấu với mẹ gấu thôi.
To bạn Trym: sớm muộn gì cũng thành bố gấu với mẹ gấu thôi.
annie9x_blink182- Học cấp I
-
Tổng số bài gửi : 199
Age : 33
Trường : AUS
Registration date : 24/09/2008
Re: Anh...... là thế :x
thế m thik làm gấu con k
tao thấy cứ bố mày vs mẹ mày như nhà mày là hay nhất nghe rất là thân thương nhá
tao thấy cứ bố mày vs mẹ mày như nhà mày là hay nhất nghe rất là thân thương nhá
_________________
___. forever and for always . ___
Kill đầu bò- Moderator
-
Tổng số bài gửi : 571
Age : 33
Trường : _.BFJ._
Registration date : 27/09/2008
Re: Anh...... là thế :x
annie9x_blink182 đã viết:
To bạn Trym: sớm muộn gì cũng thành bố gấu với mẹ gấu thôi.
đúng rồi đấy
_________________
Love paradise !
Rain_August- Học cấp I
-
Tổng số bài gửi : 104
Age : 33
Trường : VN
Registration date : 21/12/2008
Re: Anh...... là thế :x
Kill: ừ hay thì mày thử xưng hô thế xem nào. .
Tao thèm mà làm gấu con nhà chúng mày. Báu lắm đấy.
Tao thèm mà làm gấu con nhà chúng mày. Báu lắm đấy.
annie9x_blink182- Học cấp I
-
Tổng số bài gửi : 199
Age : 33
Trường : AUS
Registration date : 24/09/2008
Re: Anh...... là thế :x
annie9x_blink182 đã viết:Kill: ừ hay thì mày thử xưng hô thế xem nào. .
Tao thèm mà làm gấu con nhà chúng mày. Báu lắm đấy.
Báu vãi lúa luôn
_________________
Love paradise !
Rain_August- Học cấp I
-
Tổng số bài gửi : 104
Age : 33
Trường : VN
Registration date : 21/12/2008
Re: Anh...... là thế :x
Tớ thích làm người cơ, không chơi trò gia đình gấu với các bạn được
annie9x_blink182- Học cấp I
-
Tổng số bài gửi : 199
Age : 33
Trường : AUS
Registration date : 24/09/2008
Re: Anh...... là thế :x
thôi đi mẹ, đứa nào đang làm gấu con mà đòi thik làm ng`cơ yên tâm là tao sẽ ghé thăm gấu bố gấu mẹ của mày trong tương lai gần để học hỏi kinh nghiệm
_________________
___. forever and for always . ___
Kill đầu bò- Moderator
-
Tổng số bài gửi : 571
Age : 33
Trường : _.BFJ._
Registration date : 27/09/2008
Re: Anh...... là thế :x
fl_121 đã viết:bố toàn cậu tớ và Heo vs Ỉn thôi con ạ :">
cậu tớ
Heo vs Ỉn đáng yêu quá giời ơi
tao thấy là bố cu mẹ hĩm hợp vs mày hơn Hoa ạ
_________________
___. forever and for always . ___
Kill đầu bò- Moderator
-
Tổng số bài gửi : 571
Age : 33
Trường : _.BFJ._
Registration date : 27/09/2008
Re: Anh...... là thế :x
thế "mèo béo" với "em" có yêu ko
hanhsu- Học cấp I
-
Tổng số bài gửi : 171
Trường : the Netherlands
Registration date : 24/09/2008
Kill đầu bò- Moderator
-
Tổng số bài gửi : 571
Age : 33
Trường : _.BFJ._
Registration date : 27/09/2008
Re: Anh...... là thế :x
"heo"-"gấu"
"heo"-"gà bông"
"Ty"-"Bống"
"Bống"-"heo"
:">
"heo"-"gà bông"
"Ty"-"Bống"
"Bống"-"heo"
:">
nhoknhok53- Học cấp III
-
Tổng số bài gửi : 414
Age : 34
Trường : Singapore
Registration date : 26/10/2008
Re: Anh...... là thế :x
anh em là ngọt ngào nhất, đến 60 tuổi thì vẫn là anh em thôi chứ
_________________
Re: Anh...... là thế :x
:| ông bô bà má mình chưa qua 50 mà toàn thấy xưng hô ông tôi - tôi cô nhiều hơn anh em ...
Re: Anh...... là thế :x
pama mình thì hay "cậu-tớ"...
nhoknhok53- Học cấp III
-
Tổng số bài gửi : 414
Age : 34
Trường : Singapore
Registration date : 26/10/2008
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|